3 min

[Coffee cùng Ngọc] Thương những bờ vai..‪.‬ Coffee cùng Ngọc

    • Libros

THƯƠNG NHỮNG BỜ VAI...

"Gió sẽ mừng vì tóc em bay

Cho mây hờn ngủ quên trên vai

Vai em gầy guộc nhỏ

Như cánh vạc về chốn xa xôi"

(Trịnh Công Sơn)

          *******

Mỗi lần gặp một người phụ nữ, cảm nhận và lắng nghe chuyện đời của họ, bất giác, mình hay nhìn xuống đôi bờ vai.

Những bờ vai gầy, những bờ vai tròn...

Những bờ vai dịu dàng, mỏng manh, những bờ vai kiên cường, mạnh mẽ...

Có những bờ vai gợi ở người đối diện cảm giác muốn ôm lấy, vỗ về, chở che...

Có những bờ vai mang đến cho người khác cảm giác tin cậy, bao dung, chỉ muốn gục đầu xuống tìm nơi nương dựa...

Lại có những bờ vai vừa đi qua cơn biến động, gầy guộc, xương quai xanh nhô lên, như một dấu chấm than nằm ngang. Dấu chấm than không lời, lặng lẽ, cứ nhìn vào là thấy lòng xa xót...

...

Rồi mình lại tự hỏi: "Những ai đi bên cạnh cuộc đời một người phụ nữ mà cân - đo - đong - đếm đủ, bờ vai kia, đã, đang và sẽ gánh vác những gì???

Tự hỏi vậy thôi, chứ bản thân mình không cố gắng đi tìm câu trả lời.

Bởi biết rằng, câu trả lời ở mỗi bờ vai mỗi khác, nhưng chung qui, sẽ rất đỗi ngậm ngùi...

Vậy nên...

Những cảm nhận khi nhìn những bờ vai, không cần quá hiểu, chỉ cần ngẫm và thương.

Uh thì...

Có những điều...

Cũng chỉ để thương thôi...

(Viết nhân một ngày SG mưa và mình nghĩ rất nhiều đến cuộc đời một người phụ nữ. Thoáng chốc, mình không được gặp người ấy đã 12 năm).

THƯƠNG NHỮNG BỜ VAI...

"Gió sẽ mừng vì tóc em bay

Cho mây hờn ngủ quên trên vai

Vai em gầy guộc nhỏ

Như cánh vạc về chốn xa xôi"

(Trịnh Công Sơn)

          *******

Mỗi lần gặp một người phụ nữ, cảm nhận và lắng nghe chuyện đời của họ, bất giác, mình hay nhìn xuống đôi bờ vai.

Những bờ vai gầy, những bờ vai tròn...

Những bờ vai dịu dàng, mỏng manh, những bờ vai kiên cường, mạnh mẽ...

Có những bờ vai gợi ở người đối diện cảm giác muốn ôm lấy, vỗ về, chở che...

Có những bờ vai mang đến cho người khác cảm giác tin cậy, bao dung, chỉ muốn gục đầu xuống tìm nơi nương dựa...

Lại có những bờ vai vừa đi qua cơn biến động, gầy guộc, xương quai xanh nhô lên, như một dấu chấm than nằm ngang. Dấu chấm than không lời, lặng lẽ, cứ nhìn vào là thấy lòng xa xót...

...

Rồi mình lại tự hỏi: "Những ai đi bên cạnh cuộc đời một người phụ nữ mà cân - đo - đong - đếm đủ, bờ vai kia, đã, đang và sẽ gánh vác những gì???

Tự hỏi vậy thôi, chứ bản thân mình không cố gắng đi tìm câu trả lời.

Bởi biết rằng, câu trả lời ở mỗi bờ vai mỗi khác, nhưng chung qui, sẽ rất đỗi ngậm ngùi...

Vậy nên...

Những cảm nhận khi nhìn những bờ vai, không cần quá hiểu, chỉ cần ngẫm và thương.

Uh thì...

Có những điều...

Cũng chỉ để thương thôi...

(Viết nhân một ngày SG mưa và mình nghĩ rất nhiều đến cuộc đời một người phụ nữ. Thoáng chốc, mình không được gặp người ấy đã 12 năm).

3 min