13 min.

Thói quen TIỆN LỢI và "hội chứng" phân loại rác Beyou0021

    • Hobby's

Hôm nay ngồi xé bọc, phân loại rác thải. Tự nhiên bật cười vào bản mặt mình.

Trước đây, lúc nào cũng thắc mắc "Trùi phân loại rác làm chi cho cực, sao không bỏ hết vào một cái bao cho lẹ!? Mắc gì phải ngồi chịu hôi, chịu dơ bóc đồ ra bỏ riêng đồ nhựa một bên, đồ kim loại một bên, giấy một bên và rác hữu cơ phân hủy được một bên. Tốn thời gian thấy bà?" Cảm giác đó là sự hành xác bản thân. Mỗi lần ăn xong liền thì phân loại liền không nói, mỗi lần dọn dẹp là đến khổ.

Nhưng đối với một người bạn mà mình biết, thì đây là thói quen, là trách nhiệm, không làm cảm thấy cắn rứt. VIỆC TÁI CHẾ RÁC khá quan trọng, nhưng nhiều người quên rằng mấu chốt nhất là ở VIỆC PHÂN LOẠI RÁC THẢI. Bỏ qua khâu này thì khâu tái chế sẽ gặp rất nhiều trắc trở, thậm chí muốn đốt bỏ cũng khó khăn nữa.

Bản thân mình bắt đầu học theo, phân loại rác không vì mục đích bảo vệ môi trường, mà đơn giản chỉ vì thôi đỡ cự cho một bộ phận người làm nghề ve chai. Nói thì dễ, thay đổi thật khó. Có MỘT THỨ THÓI QUEN tên gọi TIỆN LỢI vẫn còn đâu đó trong từng hành động nhỏ mỗi ngày.

Có đợt bạn mình hỏi "Ê!có cái bịch ni lông nào nhỏ vừa không? cho xin cái." Mình đưa cho cái to chà bá.

Bạn mình xua tay nói sẽ cảm thấy có lỗi nếu dùng bao ni lông to mà không đựng đầy rác thải hữu cơ. Lúc đó mình đã có suy nghĩ "Trời ơi! Làm quá hà". Xin lỗi bạn, vì đã từng có suy nghĩ như thế

Phân loại rác chưa trở thành thói quen của mình, nhưng nó đã len lõi vào cuộc sống phần nào. (Thỉnh thoảng lười cũng bỏ đại, do làm biếng). Nhưng ít ra đã thay đổi nhiều so với mình của những ngày xưa.


---

Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/beyou0021/message

Hôm nay ngồi xé bọc, phân loại rác thải. Tự nhiên bật cười vào bản mặt mình.

Trước đây, lúc nào cũng thắc mắc "Trùi phân loại rác làm chi cho cực, sao không bỏ hết vào một cái bao cho lẹ!? Mắc gì phải ngồi chịu hôi, chịu dơ bóc đồ ra bỏ riêng đồ nhựa một bên, đồ kim loại một bên, giấy một bên và rác hữu cơ phân hủy được một bên. Tốn thời gian thấy bà?" Cảm giác đó là sự hành xác bản thân. Mỗi lần ăn xong liền thì phân loại liền không nói, mỗi lần dọn dẹp là đến khổ.

Nhưng đối với một người bạn mà mình biết, thì đây là thói quen, là trách nhiệm, không làm cảm thấy cắn rứt. VIỆC TÁI CHẾ RÁC khá quan trọng, nhưng nhiều người quên rằng mấu chốt nhất là ở VIỆC PHÂN LOẠI RÁC THẢI. Bỏ qua khâu này thì khâu tái chế sẽ gặp rất nhiều trắc trở, thậm chí muốn đốt bỏ cũng khó khăn nữa.

Bản thân mình bắt đầu học theo, phân loại rác không vì mục đích bảo vệ môi trường, mà đơn giản chỉ vì thôi đỡ cự cho một bộ phận người làm nghề ve chai. Nói thì dễ, thay đổi thật khó. Có MỘT THỨ THÓI QUEN tên gọi TIỆN LỢI vẫn còn đâu đó trong từng hành động nhỏ mỗi ngày.

Có đợt bạn mình hỏi "Ê!có cái bịch ni lông nào nhỏ vừa không? cho xin cái." Mình đưa cho cái to chà bá.

Bạn mình xua tay nói sẽ cảm thấy có lỗi nếu dùng bao ni lông to mà không đựng đầy rác thải hữu cơ. Lúc đó mình đã có suy nghĩ "Trời ơi! Làm quá hà". Xin lỗi bạn, vì đã từng có suy nghĩ như thế

Phân loại rác chưa trở thành thói quen của mình, nhưng nó đã len lõi vào cuộc sống phần nào. (Thỉnh thoảng lười cũng bỏ đại, do làm biếng). Nhưng ít ra đã thay đổi nhiều so với mình của những ngày xưa.


---

Send in a voice message: https://podcasters.spotify.com/pod/show/beyou0021/message

13 min.