4 min

Review sách Hạ đỏ – Tập 20 Review sách hay

    • Books

Tình đầu một thời cứ ngỡ một đời…

Chương tình nguyện chôn tim mình ở quá khứ đấy, nơi có con đường tràn ngập hoa cỏ may dẫn vào nhà Út Thêm giăng kín cả tâm hồn Chương.Cứ ngỡ thanh xuân sẽ chìm đắm trong mật ngọt của tình yêu, song, bước chân của số phận chưa bao giờ bỏ lỡ một ai. Yêu thương chưa được bao lâu thì nỗi buồn đã kịp ập tới, Út thêm sang năm phải đi lấy chồng. Chương đành nói lời tạm biệt với mối tình đầu đến nhanh và đi cũng nhanh của mình. Mùa hạ năm nay, Chương không chỉ có được những kỉ niệm tuổi thơ bên Nhạn và Dế, không chỉ có những buổi chiều trên nhà “ Bà la sát” tám chuyện, Chương còn có những vết cắt thật sâu trong tim. Tình yêu của nhân vật mãi dừng lại ở tình bạn, tình thầy trò, lỡ dở chẳng thể nào bước tiếp.Tất cả những gì còn lại sau một mùa hạ đáng nhớ, lại là sự nuối tiếc trong nhân vật. Bỏ ngỏ câu chuyện của Chương, Nguyễn Nhật Ánh như bỏ ngỏ cả tâm trạng nhân vật, nửa mơ nửa tỉnh, nửa đau thương nửa oán hận. Đó đều là những cảm xúc rất thật khi yêu. Và thế là dẫu không đành lòng, Chương cũng phải rời xa miền quê thanh bình, rời xa Út thêm, trang văn vì vậy mà cũng đượm buồn theo nhân vật. Cứ ngỡ yêu một người là trong một khoảnh khắc, lại lỡ chân yêu cả một đời người. Chao ôi! Vậy mới biết, có mùa hạ nào của Nguyễn Nhật Ánh là được vẹn toàn? Có bao giờ ông không quên điểm xuyết một vài nốt trầm lặng lẽ, một vài giọt nước mắt hụt hẫng? Bởi tuổi thơ thì chẳng phải luôn ngập tràn sóng gió hay sao? Đối với những ai đang tìm kiếm mùa hạ thất lạc của mình thì Hạ Đỏ là quyển sách mà bạn không nên bỏ qua. Sâu sắc, tiếc nuối, da diết và xót thương chính là những gì đọng lại sau khi đọc quyển sách này.

Tình đầu một thời cứ ngỡ một đời…

Chương tình nguyện chôn tim mình ở quá khứ đấy, nơi có con đường tràn ngập hoa cỏ may dẫn vào nhà Út Thêm giăng kín cả tâm hồn Chương.Cứ ngỡ thanh xuân sẽ chìm đắm trong mật ngọt của tình yêu, song, bước chân của số phận chưa bao giờ bỏ lỡ một ai. Yêu thương chưa được bao lâu thì nỗi buồn đã kịp ập tới, Út thêm sang năm phải đi lấy chồng. Chương đành nói lời tạm biệt với mối tình đầu đến nhanh và đi cũng nhanh của mình. Mùa hạ năm nay, Chương không chỉ có được những kỉ niệm tuổi thơ bên Nhạn và Dế, không chỉ có những buổi chiều trên nhà “ Bà la sát” tám chuyện, Chương còn có những vết cắt thật sâu trong tim. Tình yêu của nhân vật mãi dừng lại ở tình bạn, tình thầy trò, lỡ dở chẳng thể nào bước tiếp.Tất cả những gì còn lại sau một mùa hạ đáng nhớ, lại là sự nuối tiếc trong nhân vật. Bỏ ngỏ câu chuyện của Chương, Nguyễn Nhật Ánh như bỏ ngỏ cả tâm trạng nhân vật, nửa mơ nửa tỉnh, nửa đau thương nửa oán hận. Đó đều là những cảm xúc rất thật khi yêu. Và thế là dẫu không đành lòng, Chương cũng phải rời xa miền quê thanh bình, rời xa Út thêm, trang văn vì vậy mà cũng đượm buồn theo nhân vật. Cứ ngỡ yêu một người là trong một khoảnh khắc, lại lỡ chân yêu cả một đời người. Chao ôi! Vậy mới biết, có mùa hạ nào của Nguyễn Nhật Ánh là được vẹn toàn? Có bao giờ ông không quên điểm xuyết một vài nốt trầm lặng lẽ, một vài giọt nước mắt hụt hẫng? Bởi tuổi thơ thì chẳng phải luôn ngập tràn sóng gió hay sao? Đối với những ai đang tìm kiếm mùa hạ thất lạc của mình thì Hạ Đỏ là quyển sách mà bạn không nên bỏ qua. Sâu sắc, tiếc nuối, da diết và xót thương chính là những gì đọng lại sau khi đọc quyển sách này.

4 min