Trang Vo - Trích Lược Sách

Trang Vo Trích Lược Sách
Trang Vo - Trích Lược Sách

Podcast này là tập hợp những trích đoạn mình yêu thích từ những quyển sách hay Để gửi cho người thân và bạn bè - những người mình yêu thương; luôn yêu thương mình nhưng không có thời gian để đọc sách. Podcast này cũng đặc biệt ở 1 điều: Giọng đọc là giọng Đà Nẵng nguyên bản

  1. 06/12/2024

    Ngồi thật yên

    "Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên, nhìn rõ quê hương ngồi nghĩ lại mình." (Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui - Trịnh Công Sơn) Sau những cuộc vui ca hát với bạn bè, hay sau một đêm không ngủ được, Trịnh Công Sơn có thói quen ngồi yên một mình trong căn phòng vắng hay trong khu vườn nhỏ tĩnh lặng. Chỉ ngồi đó nhìn bức tường vôi trắng hay nhìn nắng lên mà cảm thấy vui, thấy nhẹ người. Ông có thể ngồi như vậy hàng giờ, cả buổi, mà không thấy chán. Ông thấy mình đang sống trong giây phút đó, và còn nhận ra được nhiều điều hay lắm. Những lúc ngồi yên một mình trong vườn khuya, ông hay bắt gặp con người dễ thương hồn nhiên năm xưa của mình, con người chưa biết đam mê, hờn giận: "Có nhiều khi từ vườn khuya bước về/ bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa" (Phôi pha). Ngồi yên, với Trịnh Công Sơn, là một phần của đời sống. Ta cũng nên chọn cho mình một khoảng thời gian nhỏ trong ngày để tập ngồi yên. Lý tưởng nhất là buổi sáng sớm, vì lúc ấy đầu óc vẫn còn trong trẻo và chưa bị áp lực xung quanh. Nhớ tắt điện thoại và đừng mở bất cứ loại nhạc gì lên. Có thể ngồi trên ghế với tách trà nóng. Nhưng hay hơn hết là ngồi trên chiếc gối tròn (loại gối tập yoga hay ngồi thiền) đặt dưới sàn nhà để ta tiếp xúc với thân thể ta nhiều hơn, và cũng dễ thực hiện các động tác ngồi tréo chân (như bán già hay kiết già) để ta không dễ dàng đứng lên, rồi kiếm chuyện gì đó để làm. Có thể nhìn ra sân vườn qua khung cửa sổ để tiếp xúc với cái tĩnh mịch của đất trời khi ngày chưa lên. Có thể nhìn kỹ những vật dụng quanh căn phòng để thấy sự đóng góp quan trọng của nó trong đời sống của ta. Có thể nhìn vào một điểm nào đó trên sàn nhà hay trên tường, hoặc nhìn vào đầu ngọn nến để giữ tâm an định, không suy nghĩ. Có thể nhắm mắt lại để cảm nhận tiếng động lớn nhỏ xung quanh, cả tiếng hơi thở của ta và tiếng im lặng của màn đêm nữa. Có thể cảm nhận mùi thơm của trà, của nến, nhang trầm đang lan tỏa khắp căn phòng. Có thể mỉm cười khi nhìn thấy vài ý nghĩ vẩn vơ vừa xuất hiện trong đầu. Có thể thả lỏng và cảm nhận toàn thân đang trong tư thế ngồi yên. Ngồi yên không chỉ là làm cho thân yên, mà còn làm cho tâm yên. Tâm yên là tâm không vọng động, không suy nghĩ, không mong muốn gì nữa cả. Chỉ có mặt và cảm nhận thôi. Chỉ kết nối và hòa điệu với sự sống đang diễn ra thôi. Trong khi ngồi yên, ta cũng có thể dành ra vài phút để nghĩ lại mình. Ngồi nghĩ lại mình là ngồi nhìn lại những gì ta đã nói đã làm trong ngày hôm qua hay những ngày trước đó. Mặc dù ta đang chủ trương không truy tìm quá khứ, không mơ tưởng tương lai, chỉ sống trọn vẹn trong giây phút hiện tại, nhưng chỉ bỏ ra vài phút nhìn lại những "cái được" để phát huy và những "cái chưa được" để thấu hiểu và vượt qua thì cũng nên, cũng cần thiết. Những lúc ấy, theo như Trịnh Công Sơn, con người biết nghĩ cho cộng đồng, cho quê hương, cho những điều lớn lao mới chịu xuất hiện, "Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình". "Ngồi nghĩ lại mình" theo hướng tích cực tuy mang lại nhiều cảm hứng tốt nhưng nó cũng dễ mau chóng tan biến. Cái ở lại với ta suốt ngày và cùng ta thực hiện những gì mình tâm huyết, đó chính là năng lượng "ngồi thật yên". Ngồi thật yên là tích tụ lại năng lượng, còn "ngồi nghĩ lại mình" là phải tiêu tốn năng lượng. Vì vậy ta hãy dành ưu tiên cho ngồi thật yên nhiều hơn. Và, hãy đưa "ngồi thật yên" vào thực đơn không thể thiếu mỗi ngày. --- Sách: Làm như chơi - Tr: 41-44 Tác giả: Minh Niệm

    4 min
  2. 04/28/2024

    Thở và Thiền định

    Đồng nghiệp cho thật nhiều thuốc. Tôi chỉ chọn dùng một thứ duy nhất bởi biết bệnh mình không thể chữa bằng thuốc. Phải đi tìm một con đường khác. Rồi một người bạn tặng cuốn Tâm Kinh (bản photocopy lòe nhòe lúc bấy giờ): "Quán Tự Tại Bồ tát hành thâm Bát Nhã ba-la-mật-đa thời chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách...". Những câu kinh xưa mịt mờ giờ đây bỗng sáng rõ với tôi. Phải rồi. Phải "Tự tại" thôi. Phải dựa vào chính mình thôi. Phải thực hành thôi. Tôi vừa tìm hiểu kinh thư vừa lục toang đống sách y khoa đã học từ mấy chục năm trước để tìm kiếm. Thì ra có sẵn một con đường mà bấy lâu mình xa lạ. Thiền Quán Niệm Hơi Thở (Anapanasati, An-ban thủ ý, Nhập tức xuất tức niệm). "Thở vào thì biết thở vào, thở ra hì biết thở ra...." Chỉ có vậy thôi sao? Tin được không? Tìm hiểu ấu đáo, thực hành "miên mật" thì quả là có cơ sở để tin. . Thờ là cầu nối giữa thân với tâm. Lúc sợ hãi, thở hồn hển Lúc sảng khoái, thở lâng lâng. Lúc mệt, thở đứt hơi. Lúc khỏe, thở khoan thai. Thở luôn trong thì hiện tại, ở đây và bây giờ, không có thở của hôm qua hay của ngày mai. Và, đời người thực ra chí là... một hơi thở! Lúc chào đời hít mạnh một hơi vào phổi để rồi khi lìa đời, thở hắt ra một cái trả lại những gì mình đã vay mượn tạm! . Khi vào sâu trong thiền (thường gọi tứ thiền), hành giả sẽ không cẩm nhận mình còn thở nữa. Hơi thở như ngưng bặt. An tịnh. Hòa tan. Tan biến. Đó chính là "quãng lặng" ở cuối thì thở ra - thường kéo dài, thong dong, nhẹ nhàng, yên tĩnh, vì không tốn năng lượng. Như chim lượn bay, không phải vỗ cánh, như xe ngon trớn chạy ở số không, không tốn nhiên liệu! . Theo tôi, yếu tố rất quyết định trong Thiền định là thả lỏng toàn thân - như thả trôi theo dòng nước hay treo thân trên móc áo. Thả lỏng toàn thân là làm cho toàn thân như rũ xuống, xẹp xuống, bềnh bồng, không còn căng cứng nữa! --- Sách: Một ngày kia... đến bờ - Trang: 89 - 96 Tác giả: Đỗ Hồng Ngọc

    8 min
  3. 03/22/2023

    Sanh diệt, cấu tịnh, tăng giảm

    "Sinh và diệt" có thể là một trong những nỗi sợ lớn nhất của kiếp người. Ta từ đâu tới? Ta là ai? Tại sao có ta? Nếu ông ngoại mà không gặp bà ngoại, nếu ông nội mà không gặp bà nội, ba mẹ không gặp nhau thì ta là ai? [...] "Nhơ" và "sạch" cũng là nỗi khổ của kiếp người, nỗi lo, nỗi sợ của kiếp người. [...] Thoát được "nhơ và sạch" thì giải thoát được những mặc cảm, những dồn nén làm cho con người co rúm lại, thấp bé đi, sợ hãi buồn phiền triền miên. Sợ bị chê, khoái được khen. Rồi mang đủ thứ nhãn hiệu, tên tuổi, bằng cấp, tước vị, còn tự tạo ra bao nhiêu là hình bóng ảo tưởng, giả tạo để phân biệt, cách ly, kỳ thị. [...] Tăng thêm đất đai, mở rộng biên cương như Alexandre Đại đế, như Thành Cát Tư Hãn, như Napoléon, như Hitler... để muôn năm trường trị, nhất thống giang hồ rồi sẽ về đâu? Hết tung đến hoành, hết Xuân Thu lại Chiến Quốc! Lòng tham của con người thật là vô đáy. [...] Nhìn bằng tuệ giác thì thấy rõ rằng các pháp đều là Không tướng. Bởi vì "ngũ uẩn" đã là "Không" thì sao còn các cặp nhị nguyên đối đãi đó, sao còn có thị phi, còn tranh chấp, còn tham đắm, say mê, sầu hận, khổ não... Và nếu "vượt thoát" được hết những khái niệm đối lập giả tạo đó, phải chăng sẽ đạt tới sự an lạc, thoát khỏi "mọi khổ đau ách nạn"? --- Sách: Nghĩ từ Trái Tim - Trang: 96-103 Tác giả: BS. Đỗ Hồng Ngọc

    10 min

About

Podcast này là tập hợp những trích đoạn mình yêu thích từ những quyển sách hay Để gửi cho người thân và bạn bè - những người mình yêu thương; luôn yêu thương mình nhưng không có thời gian để đọc sách. Podcast này cũng đặc biệt ở 1 điều: Giọng đọc là giọng Đà Nẵng nguyên bản

To listen to explicit episodes, sign in.

Stay up to date with this show

Sign in or sign up to follow shows, save episodes, and get the latest updates.

Select a country or region

Africa, Middle East, and India

Asia Pacific

Europe

Latin America and the Caribbean

The United States and Canada