Trong Suốt

Trong Suốt

THỰC TẠI CHỈ LÀ TỎA CHIẾU CỦA BIẾT RA CÁC SUY NGHĨ VÀ ẤN TƯỢNG GIÁC QUAN. Facebook: https://www.facebook.com/zangthalpa

  1. 11/06/2024

    3 điều tóm tắt về giáo pháp

    Tóm tắt về giáo pháp, có 3 điều cần nhớ. Thứ nhất, cái hiện ra này chỉ là sự sống động của Biết. Thực tại chỉ là cái Biết sống động thôi, không có gì khác. Biết không là cái gì cả, Biết là nền tảng cho mọi kinh nghiệm hiện ra. Mọi kinh nghiệm hiện ra trong Biết là sự sống động của Biết, và cũng chính là Biết, giống như nhà cửa cây cối, con người, vật này vật kia trong gương là sự sống động của mặt gương. Những thứ hiện ra chỉ như ảo ảnh, như giấc mơ, rất có vẻ là thật, nhưng không có cái gì có thật ở đấy, hiện ra rõ ràng nhưng không thực sự tồn tại. Thứ hai, tất cả mọi chuyện trên đời này chỉ ở trong suy nghĩ thôi. Cuộc đời này, tôi, người ta, luân hồi, sinh tử, cõi Phật, yêu đương, làm ăn, sinh sống, gia đình, con cái, danh dự, uy tín, tôi giác ngộ hay chưa giác ngộ …, tất cả chỉ là suy nghĩ, không có trong thực tại. Suy nghĩ nó cứ bảo thế thôi, cũng chẳng kề dao vào cổ bắt ai phải tin đây là thật. Suy nghĩ hiện ra để trang hoàng cho cái Biết này. Thứ ba, mọi kinh nghiệm đều tự giải phóng. Mọi sự vật hiện tượng, bao gồm cả suy nghĩ, đều tự hiện ra rồi tự tan biến, hiện ra rồi lập tức tan mất không còn gì hết, không để lại dấu vết gì hết. Vì thế chúng không thể gây chuyện gì hết. Và ngay khi hiện ra mọi thứ cũng không thực sự tồn tại, mà là một với Biết, là một với cái nền nơi nó hiện ra. Vì vậy thực tại luôn tự giải phóng. Nếu con hiểu ba điều này trong cuộc sống, con sẽ thấy thế giới hoàn hảo, không có vấn đề gì, từ sáng đến tối chỉ có cái Biết và sự trang hoàng rực rỡ rồi tự giải phóng thế thôi. Khi con chứng ngộ thực tại như vậy thì thế giới của con trở thành thế giới của giác ngộ. Con không cần lên cõi A Di Đà hay lên cõi Phật nào nữa.  Nếu con lên cõi A Di Đà thì thứ nhất, thế giới đó cũng là ảo ảnh trang hoàng của Biết. Thứ hai, “đây là cõi A Di Đà”, “đây là tôi”, đó cũng chỉ là suy nghĩ thôi, không có trong thực tại. Thứ ba, cõi đấy cũng tự tan hiện rồi tự mất ngay vào Biết, giống hệt như kinh nghiệm con đang ngồi đây. Khi đó địa ngục hay cõi Phật sẽ bình đẳng như nhau. Thế giới của con chẳng còn khác gì thế giới của Phật. Phật cũng thấy sự sống động của Biết, cũng thấy mọi thứ chỉ là suy nghĩ, cũng thấy mọi kinh nghiệm tự tan biến chẳng để lại dấu vết gì, chẳng gây chuyện gì. Khi hiểu ba điều này, phần việc còn lại của các con, là cần chứng kiến thật nhiều để sự hiểu đó trở thành sự tự tin sâu thẳm. Trích từ buổi nói chuyện của Trong Suốt với học trò sau buổi sáng đi bộ, Cafe Trung Nguyên gần lăng Bác, 09/04/2023

    7 min
  2. 10/30/2024

    Cách thoát khỏi giấc mơ

    Anh Phong là một nhà giao dịch ngoại hối. Một hôm, anh ấy đến gặp Trong Suốt và hỏi rằng: - Muốn thoát ra khỏi giấc mơ này thì phải làm sao? Trong Suốt trả lời: - Đừng nhìn vào suy nghĩ, mà hãy nhìn vào trạng thái cảm xúc của con. Tập bất kỳ pháp gì cũng được, cho đến khi cảm xúc của con đối với được và mất trở nên bình đẳng. Ví dụ như khi con đang chơi forex, và dốc toàn bộ tài sản của mình vào đó. Điều này rất rủi ro vì con có thể trắng tay nếu thị trường đi ngược lại so với hướng con dự đoán. Con hy vọng thị trường đi lên và lo sợ thị trường đi xuống. Khi thị trường đi xuống, con cảm thấy tuyệt vọng, còn khi thị trường đi lên, con cảm thấy ngất ngây. Nếu nỗi đau khi mất và niềm vui khi được vẫn còn thật với con đến như vậy, thì con vẫn đang sống trong sự kịch tính của giấc mơ, và giấc mơ sẽ còn tiếp diễn. Ngược lại, Nếu con nhận ra niềm vui và nỗi buồn là một vị với cái nền Biết nơi chúng hiện ra, giống trăng sao trên mặt nước đều có một vị là nước Thì niềm vui con cảm nhận khi thị trường đi lên sẽ là một trạng thái cảm xúc bình đẳng như nỗi buồn khi thị trường đi xuống,  Chúng có cùng một vị, vị của Biết Nếu được mất có cùng một vị với con, cho dù đó vẫn là hai sự kiện khác nhau, thì không còn gì khác để làm ngoài tận hưởng cuộc chơi và cùng lúc đó con đã thoát khỏi giấc mơ rồi. Trong Suốt (Trích từ bài nói chuyện “Xả Cảm xúc - Bí kíp mở Hư không Tạng, Hà Nội 06 tháng 03, 2019)

    3 min
  3. 10/19/2024

    Tại sao không thể yêu thương vô điều kiện?

    Hỏi:  Thưa Thầy, con rất đau khổ và băn khoăn mãi một điều: tại sao con không thể 'yêu thương vô điều kiện' như mọi người hay nhắc đến? Con đã cố gắng rất nhiều lần. Dù con rất yêu chồng con, rất thương anh ấy, nhưng mỗi lần anh ấy làm con trái ý thì con cứ hậm hực, ngầm trách. Con rất dằn vặt vì chính cái cảm xúc 'yêu thương rất có điều kiện' như thế đã đeo đẳng con suốt bao năm nay dù đã có 2 con với nhau. Xin Thầy cho con lời khuyên ạ? Đáp:  Vì cái Biết vốn có sẵn sự từ bi, khi con nhận ra mình là ai thì từ bi sẽ tự xuất hiện trong con mà con không cần phải đi trau dồi sự từ bi bằng cách giúp hết người này sang người khác. Khi con nhận ra mình là Biết và tất cả nội dung của Biết là ở trong con, thì tự con sẽ không muốn lấy cái gì của thế giới này nữa. Mà tự con sẽ thấy đầy đủ, con sẽ sẵn sàng trao tặng những gì mình có cho thế giới. Sự từ bi sẽ tự hiện ra, chứ không cần thiết phải tìm cách trau dồi sự từ bi cho cái tôi này, rồi đi giúp hết cái tôi này đến cái tôi khác. Đấy là cách trau dồi từ bi kiểu cũ. Cách đấy có giá trị, rất giá trị là khác, vì nó làm cho người ta bớt tập trung vào cái tôi đi và giúp phát triển các phẩm tính khác. Tuy nhiên, nó là giá trị tương đối. Vì nền tảng là con vẫn tin mình là cái tôi này thì không thể nào tuyệt đối được. Còn khi con nhận ra mình là ai thì con sẽ có sự từ bi tuyệt đối. Từ bi mà không cần phải tỏ ra từ bi gì cả, tự mọi hành động sẽ toát ra sự từ bi. Ví dụ, khi con nhìn người khác, mà con thấy ngay đó là mình, thì không đời nào muốn hại họ cả. Thấy họ khổ tự mình thương, như tay phải với tay trái mình đau, mình thấy thương ngay lập tức. Nó đến tự nhiên, không cần phải nghĩ tới việc tôi phải thương nó, mà mình phải chữa ngay cho nó chứ! Hay ở chỗ là, con nhìn thấy mình, con cũng thương mình luôn, chứ không phải là chỉ thương những người trên thế giới này, còn mình thì mặc kệ. Vì tất cả đều bình đẳng, tay nào đau thì chữa tay đấy. Con sẽ tự biết thương chính mình như thương người khác. Nhưng ‘chính mình’ chỉ là cách nói thôi, con không phải là cái ‘mình’ - cái ‘tôi’ này nữa. Nếu giả sử con là cô A đang yêu anh B, sau khi nhận ra con là ai, con sẽ thương cả cô A và anh B. Khi con thấy cô A đau khổ con sẽ tìm cách chữa cho A như thể con tìm cách chữa cho anh B một cách tự nhiên. Con không muốn làm gì gây tổn thương cho B nhưng con cũng sẽ không muốn làm gì gây tổn thương cho A. Còn sự từ bi cũ là gì? Tôi là A và tôi phải thương B. Vậy một ngày nào đó, B làm tổn thương A thì A lại phải chọn: tôi không yêu được B nữa vì tôi phải bảo vệ bản thân tôi trước. Đây cũng là lý do các con yêu nhau mà bị tổn thương thì nhất định không thể yêu nhau được nữa. Các con chỉ có thể yêu đến một mức độ tổn thương cho phép, nhưng đến khi người kia làm mình tổn thương đến mức độ nhất định rồi là mình không thể yêu người ta được nữa. Vì mình là người này mà! Chỉ khi con là Biết thì con sẽ thương cả 2 người. Khi hai người làm khổ nhau thì con thương cả hai người cùng lúc. Chứ con không chỉ thương chính mình mà con không thương người kia nữa. Tình thương khi này sẽ rất khác, nó rất tự nhiên! Không cần phải lập kế hoạch rằng tôi phải rải lòng từ bi gì cả, vì đã thấy hai cái thân tâm đau khổ ở ngay đây thì đương nhiên phải thương rồi. Con sẽ có sự bình đẳng, không cần phải hi sinh cái thân kia để bảo vệ thân này nữa. Vì vậy con sẽ hiểu tình thương tuyệt đối không phải là kiểu theo một người lập kế hoạch để thương cả thế giới này để tăng lòng từ bi nữa. Không cần! Dù loại tình thương đó cũng rất tốt vì nó có giá trị tương đối trong một giai đoạn nhất định. Con vẫn nên trân trọng nó, nhưng mà con sẽ thấy không cần hành động như thế nữa. Con không cần phải tỏ lòng thương với thế giới nữa vì con đã thương sẵn thế giới rồi, thế giới đã là một phần của con rồi. Lúc đấy con sẽ hiểu những khái niệm về tình yêu vô ngã, vị tha, hi sinh, v.v... ở góc độ khác chứ con sẽ không hiểu đơn thuần ở góc độ của cái tôi như trước đây nữa.

    5 min
  4. 10/16/2024

    Biết là cái đang trải nghiệm mọi thứ

    Sau khi đã xác quyết không có ‘tôi’, và không có thân thể rồi, thì câu hỏi tự nhiên sẽ đến “Con là ai?”, hay “Con là cái gì?” Không có tôi thì cái gì đang biết tất cả những thứ này? Cái gì đang biết sự nổi lên của suy nghĩ cảm xúc, cái gì biết sự hiện ra của hình ảnh, của các ấn tượng giác quan? Con khám phá ra cái Biết, một thứ không thay đổi, luôn ở đây, biết mọi thứ. Đấy là cái xưa nay vẫn biết, vẫn trải nghiệm mọi hạnh phúc đau khổ của cuộc sống, chứ không phải là cái ‘tôi’. Khi con đã xác quyết không có tôi và không có thật rồi thì việc nhận ra cái Biết này là rất tự nhiên. Khi con nhận ra rằng không có ‘tôi’ nào, và thân thể chỉ là một tập hợp các ấn tượng giác quan và suy nghĩ, nhưng mà sự biết vẫn xảy ra, con khám phá ra cái Biết này vượt ra ngoài thân tâm. Với nhận thức đó, con bắt đầu tiến vào thế giới của sự thật tuyệt đối. Cái Biết trở nên rõ ràng trong thực tại, không còn chỉ là lý thuyết. Với những câu hỏi như “Có đang biết hay không?” “Ai đang làm?” “Điều này xảy ra với ai?”, con nhận ra thứ đang trải nghiệm mọi kinh nghiệm là cái Biết này. Cái đang thực sự nghe Thầy giảng không phải ‘tôi’, không phải thân thể, mà là cái Biết. Cái mà từ nó đang phóng chiếu ra suy nghĩ hiểu lời Thầy không phải cái tôi, không phải cái thân thể, mà là cái Biết. Con bắt đầu khám phá ra sự thật con là ai, hay chính xác hơn, con là cái gì? Khi đã ngẫm sâu sắc, con thấy con không thể nào là thân tâm này được. Thứ thực sự trải qua mọi kinh nghiệm chính là cái Biết này. Từ sự suy ngẫm và đồng ý, con xác quyết “Ai đang tu?” “Ai đang nghĩ?” “Ai đang sống?” “Ai đang làm?” Xác quyết đấy sẽ thay đổi dần thói quen “Tôi đang làm” của con. (Trích từ buổi nói chuyện “Mọi kiến nằm trong bài này”, Công viên Tao Đàn Sài Gòn, 14.11.2023)

    5 min

Ratings & Reviews

5
out of 5
2 Ratings

About

THỰC TẠI CHỈ LÀ TỎA CHIẾU CỦA BIẾT RA CÁC SUY NGHĨ VÀ ẤN TƯỢNG GIÁC QUAN. Facebook: https://www.facebook.com/zangthalpa

You Might Also Like