Discover Doanh Nghiệp

Trải nghiệm của một ba 'vụng về' với ứng dụng Tô màu hay

Với hai bàn tay vụng về quen cầm cờ lê và mỏ lết, việc tôi dám thử ứng dụng Tô màu hay cùng con gái 4 tuổi là một thử thách không tưởng. Trải nghiệm của tôi với ứng dụng này trải qua năm giai đoạn đáng nhớ: ban đầu là sự lúng túng khi không biết bắt đầu từ đâu, rồi đến nỗi thất vọng khi tô ra ngoài đường viền liên tục, tiếp theo là cảm giác thành công nhỏ đầu tiên khi hoàn thành bức tranh con mèo đơn giản, sau đó là niềm vui bất ngờ khi con gái khen "Ba tô đẹp quá!", và cuối cùng là sự gắn kết cha con khi chúng tôi cùng tô những bức tranh đôi. Ứng dụng Tô màu hay với hơn 500 mẫu tranh đa dạng từ động vật, phương tiện giao thông đến nhân vật hoạt hình đã giúp tôi - một kỹ sư cơ khí vụng về nghệ thuật - tìm được hoạt động kết nối với con. Buổi tối đầu tiên, khi vợ đi học lớp tối, tôi lúng túng không biết làm gì với con gái và quyết định thử ứng dụng Tô màu hay theo lời giới thiệu của đồng nghiệp. Ngồi bên con, tôi chọn một bức tranh con cá đơn giản nhưng thành quả thật thảm họa - những nét màu loằng ngoằng, tô ra ngoài đường viền như một đứa trẻ 2 tuổi. Con gái tôi, bé Mây, nhìn với ánh mắt thương hại và nói: "Để con chỉ ba cách tô". Một người đàn ông trưởng thành bị chỉ dạy bởi đứa con 4 tuổi - tôi cảm thấy vừa buồn cười vừa xấu hổ. Sau hai tuần kiên trì, điều kỳ diệu đã xảy ra. Không chỉ tô đẹp hơn (ít nhất là không ra ngoài đường viền nữa), tôi và con gái còn biến hoạt động này thành thời gian chất lượng mỗi tối. Mỗi tối 30 phút, chúng tôi cùng chọn chủ đề, cùng trải nghiệm niềm vui khi hoàn thành một bức tranh. Thậm chí, tôi còn áp dụng những điều học được từ bé Mây vào việc thuyết trình dự án tại công ty - sử dụng màu sắc để thu hút sự chú ý và làm nổi bật thông điểm quan trọng. Ứng dụng Tô màu hay không chỉ giúp tôi kết nối với con mà còn phát triển khả năng sáng tạo của chính mình. Giai đoạn 1: Sự lúng túng ban đầu và quyết định đột phá Đối mặt với nỗi sợ nghệ thuật Như đã đề cập ở phần đầu, tôi là người hoàn toàn "mù" về nghệ thuật. Kỹ năng vẽ vời của tôi dừng lại ở mức vẽ hình que từ thời tiểu học. Khi tải ứng dụng Tô màu hay (tomauhay.com) về, tôi choáng ngợp trước hàng trăm mẫu tranh được phân chia theo chủ đề: động vật, xe cộ, nhân vật hoạt hình... "Ba ơi, con muốn tô con mèo!" - Mây hào hứng chỉ vào một bức tranh con mèo ngồi trong giỏ. Tôi nhìn những đường nét phức tạp và nghĩ: "Làm sao mình có thể hướng dẫn con khi bản thân còn không biết bắt đầu từ đâu?" Giai đoạn 2: Thất bại đầu tiên và bài học quý giá Khi một kỹ sư cơ khí cố gắng tô màu Buổi tối đầu tiên là một thảm họa. Tôi chọn màu cam cho con cá vì nghĩ rằng "cá vàng thì phải màu cam" - một suy nghĩ hoàn toàn logic của kỹ sư. Nhưng Mây phản đối kịch liệt: "Ba ơi, con muốn con cá màu tím hồng vì nó là công chúa biển cả!" Đó là khi tôi nhận ra: tô màu không phải về logic hay thực tế, mà là về trí tưởng tượng và sáng tạo. Tôi đã mắc một sai lầm lớn khi áp đặt thế giới "người lớn" vào hoạt động của con trẻ. Giai đoạn 3: Những thành công nhỏ đầu tiên Khám phá niềm vui của việc không hoàn hảo Sau một tuần kiên trì, tôi đã hoàn thành bức tranh con mèo đơn giản mà không tô ra ngoài đường viền quá nhiều. Điều thú vị là, tôi bắt đầu thấy thích thú với hoạt động này. Không còn áp lực phải hoàn hảo, tôi tự cho phép mình thử nghiệm các màu sắc khác nhau và thậm chí tự cười vào những sai lầm của mình. Giai đoạn 4: Sự khen ngợi từ "chuyên gia nhí" Khi con gái tôi trở thành người đánh giá Khi tôi hoàn thành bức tranh con gấu trúc thứ tư, Mây nhìn với ánh mắt thán phục: "Ba tô đẹp quá! Ba là họa sĩ giỏi nhất thế giới!" Dĩ nhiên, đó là lời khen quá đáng của một đứa trẻ 4 tuổi yêu ba nó. Nhưng tôi cảm thấy tự hào vô cùng - không phải vì kỹ năng tô màu đã tiến bộ, mà vì tôi đã kiên trì và giờ đây đang cùng con chia sẻ niềm vui.